XUÂN VIỄN XỨ
Tác giả : Trương Đình Chiêu
Xuân về viễn xứ buồn tênh
Không mai đào nở mông mênh nỗi sầu
Lòng này biết gởi về đâu
Bơ vơ một cõi niềm đau riêng mình
Không mai đào nở mông mênh nỗi sầu
Lòng này biết gởi về đâu
Bơ vơ một cõi niềm đau riêng mình
Xuân về cảnh vật lặng thinh
Xua đi cái lạnh vô hình trong tim
Chạnh lòng xin gởi nỗi niềm
Về nơi quê mẹ cánh chim tung trời
Xua đi cái lạnh vô hình trong tim
Chạnh lòng xin gởi nỗi niềm
Về nơi quê mẹ cánh chim tung trời
Xuân về ta mãi xa khơi
Vấn vương chốn cũ rối bời tâm cang
Thầm mơ một chút nắng vàng
Quên đi cái lạnh bẽ bàng người ơi!
Vấn vương chốn cũ rối bời tâm cang
Thầm mơ một chút nắng vàng
Quên đi cái lạnh bẽ bàng người ơi!
Xuân về cố xứ thật tươi
Trao nhau câu chúc vạn lời yêu thương
Còn ta viễn xứ đoạn trường
Lặng thầm mong mõi vấn vương đợi chờ
Trao nhau câu chúc vạn lời yêu thương
Còn ta viễn xứ đoạn trường
Lặng thầm mong mõi vấn vương đợi chờ
Xuân về viết tặng bài thơ
Lòng thành của kẻ bơ vơ xứ người
Ly hương buồn lắm ai ơi!
Nhớ quê mẹ mãi một trời cách xa
Lòng thành của kẻ bơ vơ xứ người
Ly hương buồn lắm ai ơi!
Nhớ quê mẹ mãi một trời cách xa
17.3.2016
Bnh Bo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét