XƯA KỶ NIỆM.
Có về thăm lại chốn xưa
Hai mươi năm đó tưởng vừa hôm qua
Con đường vắng bóng đôi ta
Xuân đi hạ đến mặn mà buông lơi
Nắng hồng cố xứ mưa rơi..
Nhớ nhung thương nhớ... đầy vơi.. một người
Đành sao ai nỡ quên lời
Thuyền duyên lãng tử một đời đa Tình
Bây chừ ta đã hết xinh
Hoa xuân khoe sắc tâm tình gởi đâu
Ve ngân phượng vĩ âu sầu
Một bông hoa rụng làm đau lá xanh
Tim ơi xé nát càng nhanh
Đêm về mộng mị ước thành lứa đôi
Người giờ thật bỏ ta rồi
Nhớ thương thương nhớ lên ngôi đắng cay
Miệng cười dễ mến từ đây
Chao ôi cứ mãi đọa đày thế này
Trái sầu riêng gởi chân mây
Tâm thời nhắc nhỡ hằng ngày cố quên...
Đêm buồn 29.4.2017
Dừa Hoa Cạn
Dung Cao
HỜN AI RU LÒNG
Ru lòng sóng vỗ cò đi
Hờn ai để tiếc yêu vì sắc hoa
Về đêm lệ bỗng tuôn nhòa
Xót xa số hẩm đời xoa bước tình
Chim tìm cá lặng người khinh
Thương đời tủi phận riêng mình gánh mang
Duyên phần xót dạ sầu chan
Còn chẳng giữ lại khơi tràn mộng mơ
Xuân tàn hạ cũng làm ngơ
Thu vừa chợt đến đông vờ khóc than
Mây về ở núi trên ngàn
Cây vùi lá cỏ còn lan vĩa hè
Chân tìm dãy phố nhìn ve
Tàn rơi cánh phượng e dè tiếng kêu
Trên đường cảnh vắng mưa đều
Bên hiên lẽ bóng bao điều xót xa .
Dung Cao 30.04.17
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét