TỰ MÌNH
Cô phòng lạnh lẽo kể từ đây
Quạnh quẽ hoài mơ nước mắt đầy
Ngõ vắng hoa tàn thân chán nản
Thềm hoang liễu rũ lạc quan gầy
Chi mà khổ hận đau hờn đắng
Bởi vậy yêu thì tủi phận cay
Bậu hỡi thương nhiều cam chịu đựng
Trao tình đúng lẻ ngọt bùi ngay..
4.5.2017
TLN ( tôi lỳ nhất)
Hoang Minh Nguyen
CÕI VẮNG
Kỷ niệm êm đềm chốn cũ đây
Niềm tin thuở ấy vẫn đong đầy
Mà nghe nỗi nhớ về nơi ấy
Ảo mộng giờ sao cũng héo gầy
Lệ đẫm lưng tròng hòa rượu đắng
Tim buồn nghẽn mạch quyện hồn cay
Hương tình tựa khói chiều lơ đãng
Cảnh vắng tiêu điều lặng lẽ thay.
Dung Cao
GIÓ LẠNH CANH TRƯỜNG
Gió lạnh canh trường liễu ở đây
Cành rung những giọt nước vương đầy
Bên thềm cỏ rụi càng chen ngấy
Cạnh ngõ hoa tàn lủi lấp gầy
Lỡ tại ông trời lan tỏa mấy
Cho dù mặt đất phủ nồng cay
Tìm đâu cánh nhạn mờ sương vẫy
Giữ lại ao hồ tỏ bóng mây .
Dung Cao 06.05.17
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét