MÌNH ƠI !
Tác giả : Tuyết Loan Nguyễn
Tiếng gọi ! Mình ơi !
Dạt dào vọng lời nhớ lời thương của người
Nụ cười !
Lơi hạnh phúc.
Vì ai chẳng ngại lúc
Vô tâm kết thúc chuyện trò
Hờ hững chẳng ghi nhớ sao mơ
Thôi !
Cố quên , xin chớ đợi chờ !.
30.1.1.8
Dạt dào vọng lời nhớ lời thương của người
Nụ cười !
Lơi hạnh phúc.
Vì ai chẳng ngại lúc
Vô tâm kết thúc chuyện trò
Hờ hững chẳng ghi nhớ sao mơ
Thôi !
Cố quên , xin chớ đợi chờ !.
30.1.1.8
Em vào ma trận
Lẻ bóng trúc đào gạn trong tình đỏ thắm
Thăm thẳm
Rồi suy ngẫm
Tủi phận mình bước giẫm
Phải gai trơ đẫm máu hồng.
Thương ân tình một thuở hư không
Lặng
Trong sương lạnh đốt lửa lòng....
30.1 18
Lẻ bóng trúc đào gạn trong tình đỏ thắm
Thăm thẳm
Rồi suy ngẫm
Tủi phận mình bước giẫm
Phải gai trơ đẫm máu hồng.
Thương ân tình một thuở hư không
Lặng
Trong sương lạnh đốt lửa lòng....
30.1 18
Ngọt ngào ,tiếng gọi
Luân phiền nhờ gió ,gió nghịch chuyển tâm người
Chơi vơi...
Đời hạnh phước
Ung dung từng nhịp bước
Phong cảnh hữu tình ngước nhìn
Khoảnh khắc xưa tình kỷ niệm tìm
Lòng
Bâng khuâng với bao nỗi niềm ..
30.1.18
Luân phiền nhờ gió ,gió nghịch chuyển tâm người
Chơi vơi...
Đời hạnh phước
Ung dung từng nhịp bước
Phong cảnh hữu tình ngước nhìn
Khoảnh khắc xưa tình kỷ niệm tìm
Lòng
Bâng khuâng với bao nỗi niềm ..
30.1.18
Tuyết Loan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét