Trả hết về anh những cái khờ
Trả rồi bẻ bút chẳng đề thơ
Trả luôn tiếng vọng xa miền nhớ
Trả nghĩa nhân hoài mãi nỗi chờ
Trả bướm và duyên tình dứt nợ
Trả hoa chỉ ái khổ buông ngờ
Trả người mộng ảo thôi hờn trách
Trả những miên trường hoang hoải mơ...
14.6.17
TRẢ HỒN THƠ KHÔNG BẾN NHỚ
Trả nhau tháng những dại hoang khờ.
Trả buổi qua ngày mấy vận thơ
Trả lại rôì còn chi khắc nhớ
Trả về đấy gọi thuở ghi chờ
Trả anh hết biển sâu sông nợ
Trã bậu hờn non vực thẳm mây ngờ
Trả tất lòng thôi nương buổi chợ
Trả nhiều giận dỗi giấc tình mơ...
14.6.17
Trả buổi qua ngày mấy vận thơ
Trả lại rôì còn chi khắc nhớ
Trả về đấy gọi thuở ghi chờ
Trả anh hết biển sâu sông nợ
Trã bậu hờn non vực thẳm mây ngờ
Trả tất lòng thôi nương buổi chợ
Trả nhiều giận dỗi giấc tình mơ...
14.6.17
GIỮ..
giữ lại buồn vui rút nghiệm khờ
Giữ hờn tủi phận gởi vào thơ
Giữ nhiều giận số mơ hoài nhỡ
Giữ đắng cay bao nỗi đợi chờ
Giữ hết ôm về mình khoản nợ
Giữ cho trả lại bậu sao ngờ
Giữ tròn đổi bán nơi ngoài chợ
Giữ trọn thề xưa vẹn giấc mơ...
14.6.17
Tuyết Loan
Giữ hờn tủi phận gởi vào thơ
Giữ nhiều giận số mơ hoài nhỡ
Giữ đắng cay bao nỗi đợi chờ
Giữ hết ôm về mình khoản nợ
Giữ cho trả lại bậu sao ngờ
Giữ tròn đổi bán nơi ngoài chợ
Giữ trọn thề xưa vẹn giấc mơ...
14.6.17
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét