NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG
Môt mình giũa khoảng mênh mông
Hồn ta gối mộng đêm đông lạnh lùng
Thu xưa in bóng tình chung
Để giờ lặng lẽ nhớ nhung ngập lòng
Hai mươi năm đợi và mong
Người đi khuất nẻo núi sông mịt mờ
Trăng tan trên lối đợi chờ
Thời gian qua cửa hững hờ tháng năm
Sông dài bóng cá mù tăm
Mây che tầm mắt xa xăm đường về
Cuộc đời còn lắm giấc mê
Người đi đánh rớt câu thề thuở xưa
Đìu hiu cánh nhạn trong mưa
Trên cây chiếc lá cũng vừa rụng rơi
Còn đây nửa mảnh hồn côi
Tan theo kỷ niệm bên trời gió sương !
19/10/2015
Tuyết Loan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét