Chào Bạn Ghé Thăm . Sen Hồng Tháp Mười . Blog's

Thứ Năm, 30 tháng 6, 2016

NIỀM ĐAU VÀ HẠNH PHÚC



NIỀM ĐAU VÀ HẠNH PHÚC

BINH BO

Trần gian hỡi sao nổi buồn nhiều quá
Tưởng mình ta rơi lệ với canh thâu
Bao chua cay chẳng biết gởi về đâu
 Ôm kỷ niệm chợt sầu cho nhân thế

Bao mòn mõi nương dâu trôi thành bể
Chuyện ngàn xưa sao để tháng năm mờ
 Bao hoài mong thất vọng đến ngu ngơ
Kẻ im lặng người bơ vơ viễn xứ

Dĩ vãng ơi ! mãi mê đời lữ thứ
Hiện tại đây sao lắm nổi âu sầu
 Đông lạnh nhiều ta chợt thấy lòng đau
 Hiu quạnh quá nát nhàu con tim rối

Có phải chăng cuộc đời là lạc lối
 Người khóc than kẻ cam phận đợi chờ
 Dẫu biết rằng chốn cũ xóa niềm mơ
 Nhưng hy vọng không cách bờ thương nhớ

Hãy vì nhau xem như ta còn nợ
Xóa niềm đau mong gương vỡ lại lành
 Để bến đời xót lại tiếng em anh


Và hạnh phúc vây quanh đàn con nhỏ

NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG



NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG

Môt mình giũa khoảng mênh mông
Hồn ta gối mộng đêm đông lạnh lùng
Thu xưa in bóng tình chung
Để giờ lặng lẽ nhớ nhung ngập lòng

Hai mươi năm đợi và mong
Người đi khuất nẻo núi sông mịt mờ
Trăng tan trên lối đợi chờ
Thời gian qua cửa hững hờ tháng năm

Sông dài bóng cá mù tăm
Mây che tầm mắt xa xăm đường về
Cuộc đời còn lắm giấc mê
Người đi đánh rớt câu thề thuở xưa

Đìu hiu cánh nhạn trong mưa
Trên cây chiếc lá cũng vừa rụng rơi
Còn đây nửa mảnh hồn côi
Tan theo kỷ niệm bên trời gió sương !


19/10/2015
Tuyết Loan





Thứ Tư, 29 tháng 6, 2016

THÁNG GIÊNG VÀ TÔI

Vũ Miên Thảo

THÁNG GIÊNG VÀ TÔI

Tháng giêng về mang nỗi nhớ vào mây
mùa cột thương yêu trên những sợi tóc gầy 
xa môi hoàng hôn, buồn rưng rức nắng
anh quên đường chiều, …tội nghiệp lá me bay


Lóng ngóng bóng áo em xưa vàng cúc
nên mùa đông thương xót, chậm chân ngày
sao em cứ chìm vào sương ẩm đục
rớt vào anh, con mắt thức hơi cay


Tay xới ngày xưa, biết mình chưa cũ
say ngày xuân, hương ngát lối hoa đời
đêm chợ hoa, sót cành mai vừa nở
hoa của người hay của em và tôi!?


Mười năm lượm màu hoa đêm cuối năm
vẫn chưa có cho mình hương sắc muộn
đêm giao thừa chợt thành người quét dọn
nhìn lại mình, chưa mới tóc hoa râm.


VMT (12/2015)

Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

NGÀY XƯA ƠI.....



NGÀY XƯA ƠI.....
Ta về tuổi tím không mi đẫm
Tháng năm mùa hè nhạc ve lòng
Vẫn màu phượng vĩ tươi hồng 
Tim khờ một thuở vô hồn chẳng buồn

Sân trường  thắm xanh bao mơ ước
Tương lai sáng lạng chờ ta kìa
Học trò ríu rít vui đùa
Có đâu nên nổi mắt mưa như giờ
Ôn lại phút giây hồn hoài mơ...
Góc nhỏ bàn nơi bày áng thơ
Trang giáo án úp nằm chờ
Vẫn nhớ hoài buổi ngẫn ngơ mới yêu...
Thắm thoát đã hai mươi năm lẻ
Bây chừ người trôi dạt nơi đâu ?..
Mình ơi có biết em đau
Vì câu mãi đợi nhớ nhau suốt đời....
18.6.2016.
TLN